Papers, Please – GOG
papers_please_gog_(54232)
— HƯỚNG DẪN CÀI ĐẶT
1. Chạy file setup_papers_please_1.2.76_(54232).exe để cài đặt game. 2. Play game!
— CẤU HÌNH TỐI THIỂU
MINIMUM: Requires a 64-bit processor and operating system OS: Windows XP or later Processor: 1.5 GHz Core2Duo Memory: 2 GB RAM Graphics: OpenGL 1.4 or better Storage: 100 MB available space
Bối cảnh xây dựng của game là một nhà nước vừa Liên Xô vừa Đức Quốc Xã, một nhà nước Dystopia như trong cuốn 1984 của George Orwell, và trong game là năm 1982. Đất nước bị chia làm hai nửa Tây Đông gợi nhớ về thời kỳ phân chia của nước Đức. Trong đó, ta sẽ vào vai một nhân viên kiểm soát nhập cảnh thuộc bộ nhập cảnh của một quốc gia tên là Arstotzka hư cấu nằm ở phía Đông trên bản đồ của game, cùng với các nước như Kolechia, Obristan, Antergria, Republia, Impor và United Federation. Và thế là tựa đề game đã trở thành câu cửa miệng của nhân vật (“Papers, please!”) để chúng ta có thể tự tay xác minh giấy tờ nhằm đảm bảo an ninh và các thủ tục hành chính cần thiết cho việc nhập cảnh vào Arstotzka.
Đất nước độc tài Arstotzka được giới thiệu của game cực đoan đến nỗi ở nửa sau của game, bạn được cấp vũ khí để điều khiển những người nhập cảnh bất hợp pháp (Yeah, rất chi là cực đoan!!) và cổ hủ là đa phần một cách chuyên chế và tàn bạo. Tôi sẽ không spoil mối quan hệ và động lực của các thế lực cao nhất của Papers, please! ở đây là các quốc gia nằm chung một lục địa với Artotzka bởi đó là điều đặc biệt nhất về game.
Thế nên xảy ra nhưng bất cập trong việc quản lý nà nước của Artotzka, một chính quyền ngầm nổi lên nhằm lật đổ chính phủ với tên gọi Ezic (The order of Ezic star) (Yep, very dope). Mục tiêu hoạt động chính của Ezic nhằm giải phóng Artotzka khỏi những nhà cầm quyền tham lam và tha hóa (nói cách khác là những nhà cách mạng hay phản động tùy view point của người chơi!!!). Bạn có quyền chọn và làm theo lời đề nghị của họ hoặc báo cáo họ với ban điều hành và trung thành với chính quyền hiện tại.
Về cơ bản, Papers, please! cho chúng ta lựa chọn giữa pháp luật và đạo đức, giữa cá nhân và quốc gia mà không chỉ đơn giản là xem đi xem lại mấy tờ giấy nhàm chán của mấy ông công chức – vốn dĩ đó cũng là một sự đặc biệt của game và khiến cho tựa game vô cùng kén người chơi. Sự lặp đi lặp lại của game không phải là một điểm yếu mà là điểm đặc trưng của game về công việc của những con người ngày đêm làm việc ở trạm kiểm soát. Vốn dĩ, sau vài tiếng chơi, tôi đã bị thu hút bởi một concept cực kì là độc đáo mà tôi nghĩ chỉ những tựa game như Papers, please! mới có thể thực hiện được, vì thế tôi cảm thấy hứng thú với gameplay, cốt truyện của Papers, please!
Tuy nhiên, cái sự lặp lại ấy luôn luôn thay đổi, đôi khi là chỉ nhập cảnh những người trong nước, hạn chế những người có nguy cơ mang vũ khí hay tiềm ẩn dịch bệnh. Cốt truyện của Papers, please! sẽ phụ thuộc vào những lựa chon trước đó của ta mà quyết định ending và vốn dĩ là có 20 cái (khác nhau nhưng mà không phải lúc nào cũng happy đâu nha!). Thế nên, cùng với đồ họa cổ gợi thời xa cũ, OST như tiếng hành quân của đất nước quân phiệt thì đối với tôi, thật sự dù chỉ là một con game indie đỉnh nhưng không chê vào đâu được.